Truyện ngắn "Đầu năm đi chùa"
Truyện bắt đầu bằng một đại từ "đàn" để chỉ người, cả một đàn, một bầy đàn, một lũ người.
Đôi khi phải nhìn như vậy trước cái cách người nọ cắn đuôi người kia xúm vào một mục tiêu, một mục đích. Không biết làm gì với đời sống tinh thần nghèo nàn, người ta rạp mình, chen lấn mà lòng dạ lạnh không, hễ có chỗ nào tụ họp thì gọi nhau tụ họp. Mà cũng chẳng để làm gì. Truyện có tính khái quát và cách kể có vẻ như hài hước bông lơn nhưng đượm sự chua chát, xót xa.