Vì cuộc sống cơm áo, nhà thơ phải gác bút chuyên tâm cho công việc sản xuất xe đạp. Cứ ngỡ cuộc đời sẽ cứ thế mà nhạt nhẽo trôi qua, bỗng một ngày hạnh phúc gõ cửa tìm đến.
Con người ta đôi khi đã phải bấu víu vào những giấc mơ, sự tưởng tượng về một tình yêu lý tưởng, về một hình mẫu tuyệt vời để cứu vớt cho một thực tại quá ư bất hạnh khổ đau, thất vọng.
Lau giọt nước mắt trên mi, nhắm hờ hai mắt lại, mẹ cũng quỳ xuống, ôm anh. Bà khóc òa lên như một đứa trẻ, có lẽ đây chính là nỗi lòng của người làm mẹ