Có những lúc tưởng chừng em đã quên đi những yêu thương ấy. Vậy mà cũng đã có lúc rất lâu sau khi buông tay em lại nhận ra càng xa anh, em càng thấy yêu anh.
Tôi luôn tâm niệm không có nỗi đau trường tổn mà chỉ có nỗi đau cố chấp. Vì niềm tin trao đi quá nhiều mà người ta không muốn cam tâm buông tay, gạt bỏ hết quá khứ mang đầy nước mắt.
Dù ngay cả khi, em ngồi ngay cạnh anh đây, anh vẫn thấy nhớ em đến cồn cào. Kể từ khi có em trong đời, anh đã có thêm một thói quen nhớ mong em mỗi ngày.