Lau giọt nước mắt trên mi, nhắm hờ hai mắt lại, mẹ cũng quỳ xuống, ôm anh. Bà khóc òa lên như một đứa trẻ, có lẽ đây chính là nỗi lòng của người làm mẹ
Tôi đã nhìn người bạn thân nhất của mình nhảy từ hành lang lớp học xuống. Khoảnh khắc ấy, cả cơ thể đó như hòa lẫn với màu trời hoàng hôn đỏ ối buồn bã đến
Đừng bao giờ phán xét bất kì ai.....bởi bạn không bao giờ biết cuộc sống của họ như thế nào và những gì họ đang trải qua...Một bác sĩ bước rất vội vào bệnh...
Tôi định rút bao thuốc lá trong túi quần ra để đốt một điếu, nhưng rồi giật mình nhận ra chúng tôi đang ngồi trong quán cà phê khép kín. Đã nhiều phút trôi...