Truyện dài "Miền xanh thẳm": Thiện nghỉ học vì ốm
Truyện kể về những dấu ấn sẽ chẳng bao giờ phai mờ trong tâm hồn cậu bé Thiện về Bắc Giang và Hà Nội.
Nó thấy nhớ bạn, nhớ trường, nhớ tiếng giảng bài của thầy cô. Tựa lưng vào cửa liếp, nó đăm đăm nhìn qua bờ rào nứa sang bên trường. Đang trong giờ học nên sân trường im phăng phắc. Lắng tai lắm Thiện mới nghe thấy tiếng giảng bài của thầy cô. Ngôi trường giờ đây đã trở nên thân thuộc với cậu ta lắm rồi. Trường được xây dựng trên một khu đất rộng lớn, có 12 lớp học đều là vách đất, mái lợp lá gồi. Thiện và Bảo ngồi cạnh cửa sổ, sát bên vách. Mỗi khi nét bút viết đẫm mực, khỏi cần phải giấy thấm, Bảo liền véo cục đất trên vách bóp vụn rắc lên. Đất hút mực khô ngay… Thiện nhớ về ân tình mà thầy Tín và cô Kim dành cho nó. Khi biết được hoàn cảnh khó khăn thầy Tín đã lo tìm việc làm thêm cho Thiện. Còn cô Kim rất nhiệt tình dạy nó cách thức học toán. Thấy quần áo Thiện rách, cô mang về khâu vá lại. Khi cậu ta ốm đau cô mang thuốc, đường sữa đến tận nhà chăm sóc… Tấm lòng thơm thảo của thầy Tín và cô Kim suốt đời Thiện sẽ không bao giờ quên.