Trong cái khoảnh khắc ấy anh nói xin lỗi hay chỉ đơn thuần là ôm tôi vào lòng, thì có lẽ tôi sẽ mềm yếu mà xuôi theo. Nhưng anh níu tôi lại chỉ để hỏi: "Tạ
Anh đặt một tay sau gáy cô, hai cơ thể quấn chặt lấy nhau không muốn rời. Đến khi cơ thể ngừng chuyển độnng, anh dịu dàng nhìn cô, đôi mắt lấp lánh yêu chi...
Chị Nhàn nãy giờ im lặng, bả vai bắt đầu run khẽ. Chị đang khóc. Có thể thấy những vết roi hằn rõ trên da của chị. Là màu của máu. Nhưng chắc chị không còn...