Người đàn ông hôn em lần đầu - Phần 9
Người đàn ông suốt đời mà tôi yêu, người đàn ông lấy đi nụ hôn đầu của tôi từ một sự dối trá, anh là ai, anh ở đâu và vì sao lại chọn tôi.
Hơn 11h đêm, Minh Vũ trở về nhà. Anh lặng lẽ bật công tắc đèn và giật bắn mình khi thấy Khả Như lao ra ôm mình:
- “Em đến khi nào vậy? Sao không gọi cho anh?”
- “Thế thì đâu còn gì là bất ngờ nữa, em muốn anh ngạc nhiên nên đã tới từ chiều rồi”
Minh Vũ để chiếc cặp xuống ghế, nhấc bổng Khả Như trên tay mình và hôn cô. Tình yêu của những ngày đầu nồng nàn và da diết. Khả Như không ngần ngại đáp trả anh bằng nụ hôn cuồng nhiệt. Cô dừng lại thì thầm:
- “Đêm nay, em ở đây cùng anh nhé”.
Đây là lần đầu tiên Khả Như ở lại kể từ khi họ chính thức yêu nhau. Minh Vũ nhìn vào đôi mắt trong veo của Khả Như rồi hỏi:
- “Em có chuyện gì à? Hôm nay, em lạ lắm”
Khả Như quay mặt đi, cởi chiếc áo khoác ngoài và chạy vào phòng, vừa đi cô vừa nói:
- “Chẳng có chuyện gì cả, chỉ là em nhớ anh và muốn được ở bên anh đêm nay. Em là cô gái đã lớn rồi. Em có quyền đó chứ”
Khả Như chạy để trốn tránh những giọt nước mắt đang tràn ra khóe mi mình.
Đêm hôm ấy, trời trở lạnh, cái lạnh đầu mùa mà se thắt lòng. Khả Như cuộn tròn trong vòng tay người đàn ông mình yêu. Cô cố gắng ôm lấy anh, hít hà mùi cơ thể ấy… Suốt đêm cô luôn nghĩ về một câu nói: “Xét cho cùng, đến được với nhau hay không không quan trọng, quan trọng là cả cuộc đời có thể yêu một người nào đó đến tận cùng”.
Minh Vũ đứng lặng người nhìn về phía ngoài ô cửa… Nơi những con đường ngược xuôi tấp nập của ngày mới. Tim anh đau, nỗi đau không thể nói được thành lời. Khả Như đi rồi… Người con gái đêm qua nằm trong vòng tay anh đã đi… Có lẽ bố anh nói đúng, khoảng cách giữa hai người quá lớn và nếu có ở bên anh thì hoặc là vì có điều lợi dụng, hoặc là cô ấy sẽ ra đi trong đau khổ vì thấy quá mệt mỏi.
Cuối cùng thì Khả Như rời xa Minh Vũ thực sự. Cô chọn cách nhận lấy một khoản tiền để mong được bình yên trong tâm hồn. Chỉ có Minh Vũ – người ở lại hoang hoải với cảm xúc không còn ai bên mình:
- “Khả Như, em rốt cục phải đi theo cách này ư?”
Dưới ánh đèn mờ ảo, căn phòng mỗi lúc một trở nên buồn hơn. Đã 3 năm kể từ cái đêm cuối cùng Khả Như rời khỏi vòng tay của Minh Vũ, anh sống như một cái bóng. Công việc kinh doanh mỗi lúc một thêm phát đạt nhưng anh thu mình lại. Những cuộc hôn nhân được sắp đặt nhưng Minh Vũ gạt đi hết. Nhìn dáng vẻ của anh, hoặc là đáng sợ, hoặc là đáng thương. Những ai không biết câu chuyện sẽ thấy anh thật đáng sợ, còn những người hiểu được tổn thương trong lòng anh thì biết, anh thực chất đang đổ vỡ một khoảng quá lớn trong tim mình.
Minh Vũ cầm chiếc kẹp tóc của Khả Như trên tay và lại thấy tim mình đau đớn. Anh hận người con gái đó đến tận xương tủy nhưng cũng hận chính mình khi không thể dẹp bỏ hình ảnh đó sang một bên mà cứ mãi đắm chìm trong nỗi tuyệt vọng này.