Bức họa treo trên tường - Phần 5

16/09/2019 02:55 360

Một bức họa treo tường và thảm kịch kinh hoàng về những cái xác luôn giơ tay ra như muốn móc mắt người khác.

Hôm nay, Danh lại đứng trước bực cửa của căn nhà, khi anh vừa giơ bàn tay lên để gõ cửa thì lập tức cánh cửa đã tự động mở ra.

Vẫn là cô gái ấy, vẫn giống như một năm trước với vẻ trầm tĩnh như nước. Với cái vẻ gần gũi mà như xa lạ không chút nào thay đổi. Chính tính cách ấy của cô ta, lại càng khiến Danh say như điếu đổ. Cả đời chàng lãng tử đẹp trai hào hoa Hoàng Xuân Danh, chưa bao giờ phải chịu sự khuynh đảo trước một người phụ nữ như vậy.Cô gái nhìn anh và nói:

- Mời anh vào nhà!

Danh gật đầu, và như thường lệ lại là một bó hoa. Hôm nay là một bó hoa cúc, cô gái nhanh tay đáp lấy và lại tiếp tục cắm nó trở lại bình.

Nhân lúc cô gái không chú ý, Danh lại tiếp tục giở cuốn sổ nhật ký thường ngày ghi lại mọi hoạt động của mình như một thói quen. Hơn một năm qua, những điều mà anh ta tiếp xúc, những cái cách thể hiện của cô gái cũng như những cuộc trò chuyện và chủ đề của anh đều đã được ghi lại một cách rõ ràng.

Ngoài việc anh phát hiện ra mình đã yêu cô gái, thì anh cũng phát hiện được ra rằng trong bức tranh nghệ thuật trìu tượng kia. Thì ra là có cả trăm khung cảnh trồng chất lên nhau. Mỗi một khung cảnh riêng biệt, phải có con mắt và sự lý giải sâu xa lắm thì mới có thể nhìn ra. Và trong mỗi một khung cảnh đó dường như đều đang vẽ lên một câu chuyện, những khung cảnh gắn liền với nhau thành một câu chuyện liền mạch. Một năm qua Danh đã tìm hiểu được ý nghĩa sâu sắc trong bức tranh khoảng một phần ba rồi, và tiếp thêm nữa nếu như khả năng cảm thụ hội họa của anh tăng cao. Những bức màn đằng sau sẽ càng được vén ra nhanh hơn.

Danh bước vào trong căn nhà, cảm thụ không gian thật yên tĩnh và mùi hương từ trên người cô gái. Một mùi hương lạ kỳ hết sức thơm dịu giống như là một mùi sáp của tranh sơn dầu vậy.

Danh cực kỳ thích thú mùi hương này trên cơ thể cô, và đã có nhiều lần anh ra ý dò hỏi. Thế nhưng một điều tương tự giống như mọi lần, cô ta chỉ mỉm cười mà không đáp lại.

Một sự bí hiểm sâu thẳm trong con người của cô ta. Rốt cuộc là cô ta ẩn chứa bí mật gì thế? Một năm cho một cuộc điều tra, điều này hết sức viển vông cho một trinh sát tài ba phá an chớp nhoáng như Danh. Một năm trôi qua mà vụ án chết ba mạng người vẫn đang ở trong bế tắc. Và dường như chính Danh cũng đã quên mất rằng mình phải điều tra phá án chứ trên hết không phải là tán tỉnh người phụ nữ kia.

Nhưng có lẽ thời gian tiếp xúc với cô ta quá lớn đã khiến Danh quên mất và biến mục tiêu phụ thành mục tiêu chính của mình. Hôm nay anh còn chuẩn bị những lời ngọt ngào, chuẩn bị tỏ tình với cô ấy.

Nhìn cô gái bưng bê những dĩa thức ăn đầy sang trọng. Danh từ từ tiến đến gần cô không một tiếng động, rồi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô như đang vuốt lông của một chú mèo.

Cô gái đột nhiên quay sang nhìn Danh, nụ cười trên khuôn mặt biến mất, theo vào đó là đôi lông mày chau lại khó hiểu:

- Anh làm gì thế?