Hương mật tựa khói sương - Chương 5
Hoa thần Cẩm Mịch phải lòng hỏa thần Húc Phượng mà không hay biết chàng cũng tự hứa với lòng trăm vạn kiếp trầm luân mãi chỉ yêu mình nàng.
không cẩn thận đánh rơi vào đám mây, không ngờ, những bông hoa này lại có thể một đóa rồi lại hai đóa bén rễ đâm cành trổ lá xum xuê, bị các tiên thị trong phủ trông thấy, tấm tắc bảo kỳ lạ, bảo rằng không tám trăm thì cũng một vạn năm rồi chưa từng thấy một thứ hoa nào lại có hương thơm giống thật như thế, một người hai người ba người rồi mọi người đều tới luận bàn với ta.
Có qua mà không có lại, thì thật là phi lễ.
Để những vị tiên cô, tiên thị đến hỏi cách trồng hoa của ta không có cảm giác mắc nợ ta, ta đành phải miễn cưỡng cố gắng mà thu hết mấy thứ bọn họ tặng cho ta. Hai tháng trở lại đây, đồ đạc quá trời nhiều, ta tổng kết lại, liệt kê ra một danh sách: lá cây có thể tàng hình: 5 lá, bút lông sói Văn Xương tiên nhân đã từng dùng qua: 1 cây, Hứa Nguyện Đăng (đèn cầu nguyện) của Ti Mệnh Tinh Quân: 1 cái, sách đạo có bút tích nguyên thủy của Thiên Tôn số lượng có hạn: 1 quyển, tóc rụng của Dạ Thần: 1 sợi, lông đuôi của Hỏa thần Húc Phượng: 1 cọng… không thể tưởng tượng nổi.
Ta nghĩ, trong một trăm thứ đồ bỏ đi nhất định cũng phải có một thứ quý giá.
Thứ quý giá ấy chính là hai quả trứng Chu Tước do tiểu tiên thị Liễu Thính ở Tê Ngô Điện của Hỏa thần mang tới.
Ngày hôm trước, Liễu Thính sau khi xin được một nắm hoa thơm của ta, liền đưa tay vào ngực áo moi moi móc móc mãi cả nửa ngày, ta nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó khổ sở của hắn mà giật nảy cả mình, tưởng rằng hắn định moi tim móc phổi ra đưa ta, đang định nói hai đóa hoa nhỏ nhoi này tiên thị cứ việc cầm đi, nhưng không ngờ hắn móc ra hai quả trứng gà luộc vỏ màu đỏ au trịnh trọng đặt lên bàn.