Lời nguyền ngải đen - Phần 2
Lời nguyền ngải đen đeo bám từng thành viên trong gia đình, hết đời này đến đời khác, mãi mãi không bị diệt trừ.
Tiếng huýt sáo ấy thường vang lên, mỗi khi Đạt, kẻ cầm đầu nhóm bạn chơi bời của Thành nghĩ ra một trò vui mới lạ nào đó.
Thành thoát ra được ngoài cổng, thì đã thấy Đạt ngồi xổm nép sát cái bờ rào. Đang tru miệng huýt sáo chõ qua cái khe của bờ rào để gọi anh.
Thành nghiến răng rón rén đi tới gần Đạt, rồi sút một cú đá rõ mạnh vào mông của Đạt cho bõ ghét. Đạt tức giận bừng bừng, quay ngược đầu lại suýt xoa định chửi đổng thì thấy Thành nên lại thôi. Đạt suýt xoa hỏi Thành với vẻ khó hiểu:
- Ông già mày làm gì mà hôm nay lại mắng mày ghê thế? Mày lại gây ra tội gì lớn lắm hả?
Thành ngán ngẩm đáp:
- Tội lớn gì đâu, tao thấy ông ấy cứ ngồi nhìn cái hộp gỗ đến thất thần nên hỏi. Nào ngờ bị ông ấy nạt cho một trận mà chẳng hiểu tại sao...
Thành nói xong, ngừng một chút lại hất cằm hỏi Đạt nói:
- Thế giờ mày tính ra là đi đâu chưa? Gọi tao ra đây thì chắc là có vụ gì mới lắm hả?
Đạt gật đầu, chém tay như đinh chặt sắt nói:
- Đêm nay tao tính bày trò thử lòng can đảm của tụi mày.
Thành nhếch mép cười hỏi:
- Thử can đảm là thử cái gì? Lần trước cái trò thử can đản của mày mà làm tao liên lụy bị ông già sút cho hai nhát vào mông đây này, giờ vẫn còn đỏ. Đừng có mà bày trò chơi ngu như thế nữa nhé.
Kể đến việc ấy thì phải nói qua, Đạt là thằng đầu sỏ nhất trong đám bạn chơi thân của Thành. Đạt chuyên bày ra mấy trò chơi ngu nghịch dại như nổ pháo nổ trước chốt công an, đốt pháo hoa đêm giao thừa ghẹo ở trụ sở xã. Ngay cả trêu chó cho chó đuổi mà nó cũng nghĩ ra nữa, lớn đầu rồi mà nó vẫn đầu têu ra những trò chơi ngu như lũ trẻ khiến nhiều lúc Thành cảm thấy mệt, nhưng mà vẫn vui.
Chỉ có điều vụ việc của tuần trước Đạt bày ra là Thành cay nhất và vẫn còn nhớ mãi. Đạt bày ra trò sang bên Hoàng Xá trêu ghẹo con gái bên ấy. Cả lũ phóng xe ầm ĩ gào rú ga, rồi gặp mấy đứa con gái làng Hoàng Xá thì tính trêu gẹo lớn lắm. Nào ngờ vì trời tối đen như mực, cả lũ thì nhìn không rõ là con gái già hay trẻ. Đạt lại ghẹo trúng ngay đúng bà Mùi đầu làng. Bà ta nhận ra mặt mũi của tất cả bọn nên hôm ấy về mách bố mẹ từng thằng một để trả đũa.
Bà Mùi chửi gắt lắm, sau cùng còn chửi sang luôn cả ông Cừ là không biết dạy con nên Thành hôm ấy cũng bị ông Cừ đánh cho một trận. Vụ ấy cho đến nay vẫn làm Thành nhớ mãi. Nên khi Đạt bảo nghĩ ra một trò mới là thử lòng can đảm, giống y như cái câu nói trước khi đi cả bọn chọc phải bà Mùi tối hôm ấy mà Thành nhìn Đạt chỉ muốn đá cho nó thêm vài phát nữa cho bõ ghét.
Thấy Đạt cứ cười khì khì nhìn mình, Thành hơi lười nhác tỏ vẻ cáu kỉnh hỏi:
- Thế thử lòng can đảm của mày là cái gì? Nói ngay đi, nếu mà chủ ý còn ngu hơn cái lần trước thì không chờ bọn kia đánh mày đâu, mà lần này tao sẽ tẩn cho mày một trận lê lết phải bò về nhà đấy nghe chưa.
Đạt nghe thấy vậy thì liền cười khổ nói:
- Tao có lần nào bày trò nghịch ngu đâu, chẳng qua là tụi chúng mình số đen quá hay sao ấy. Mà kể cũng lạ nhé, cứ lần nào đi với mày là y như rằng...
Đạt vừa nói đến đây thì Thành đã liền trừng mắt quát:
- Y như rằng làm sao? Có phải là mày bảo tao đen đủi liên lụy đến cả bọn có đúng không?
Đạt lại cười trừ xua tay nói:
- Không phải thế, tao đâu có ý đấy. Cơ mà đen thật nhé!
Thành làu bàu sốt ruột thúc giục:
- Thế mày có nói không? Hay để tao vào nhà đây?
Đạt cười khúc khích, rồi đi đến gần ghé vào tai Thành nói nhỏ:
- Tao tính hôm nay qua bên Lương Trụ.
Thành hơi ngạc nhiên hỏi:
- Qua đấy làm cái gì?
Đạt lại giơ cao cái bàn tay phải chặt xuống lòng bàn tay trái khẳng định nói:
- Tao nghe bên đấy đồn có cái nhà ma không ai dám vào. Căn nhà ấy mấy năm trước có người treo cổ tự tử ghê lắm, mà người ta còn thường thấy có con ma áo trắng đeo cái dây thừng lủng lẳng cứ hay đi qua lại vào những đêm trăng.
Thành hứng thú vuốt gằm hỏi Đạt:
- Hay lắm, vậy mày tính bày trò gì để thử lòng can đảm tụi tao chưa? Đi vào trong cái nhà ấy từng thằng một để nói chuyện với con ma hả?
Đạt lắc đầu lè lưỡi nói:
- Không phải thế, mày còn nghĩ đến cái ý tưởng bạo hơn cả tao nữa cơ à. Ý tao là chỉ đơn giản thế này, từng thằng xếp hàng lần lượt đơn thân độc mã đi vào trong cái nhà ma ấy, ở một mình trong ấy năm phút rồi quay ra. Thằng nào ở không đủ coi như bị loại, mà nếu như không đủ đô thêm nữa thì thêm luôn cái ý tưởng của mày vào là nói chuyện với con ma cũng được.
Nghe Đạt giảng giải, Thành thấy thích chí lắm và đồng ý ngay. Thành hẹn với Đạt tối đến khoảng bảy giờ là sẽ có mặt ở đường đồng tụ họp với cả bọn.
Có thể bạn thích
-
Hàng nghìn lái, phụ xe buýt bị giảm tới 70% thu nhập
-
Tăng cường hợp tác kinh tế Việt Nam - Hungary
-
Đề xuất tận dụng chiều “rỗng” xe container để chở hàng từ miền Tây về TP.HCM
-
Liên hoan phim quốc tế Hà Nội sắp trở lại
-
Phát triển nguồn nhân lực ngành bán dẫn - Tiềm năng để Việt Nam trở thành Trung tâm bán dẫn toàn cầu